Chuyển đến nội dung chính

HỌC CÁCH NHỚ ĐỂ BIẾT TRÂN TRỌNG QUÁ KHỨ, HƯỚNG TỚI TƯƠNG LAI!

 


Người Mỹ luôn muốn quên và hạn chế nhắc lại cuộc chiến tại Việt Nam vì 53 ngàn người Mỹ đã ra đi, đó là sự mất mát quá lớn và kinh khủng với người Mỹ.
Có người lại nói, người Mỹ có ngày Chiến sĩ trận vong để tưởng nhớ những binh lính đã hy sinh cho nước Mỹ. Rồi có ngày Cựu chiến binh nhằm vinh danh tất cả những cựu chiến binh từng cống hiến cho quân đội Mỹ, bất kể còn sống hay tử vong. Vậy tại sao người Mỹ lại cố tình muốn lãng quên cuộc chiến tranh ở Việt Nam?
Trong suốt mấy trăm năm tồn tại và phát triển, Hoa Kỳ đã khơi mào ra hàng trăm cuộc chiến tranh, tất cả đều là phi nghĩa, hoặc ít nhất không mang động cơ tốt đẹp. Vậy người dân Hợp chủng quốc Hoa Kỳ có gì để mà tự hào, có gì để mà tưởng nhớ các cuộc chiến tranh phi nghĩa của họ? Tự hào vì đã diệt chủng hàng triệu người da đỏ để cướp đất của họ, tự hào vì đã xâm lược nhiều quốc gia nhỏ yếu và tàn sát hàng triệu người dân vô tội ư?
Việt Nam chúng ta thì lại khác, nói như Chủ tịch Hồ Chí Minh thì: “Nhân dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước, đó là một truyền thống quý báu của dân tộc ta.”
Sai lầm tệ hại nhất của Mỹ là:
Mỹ đã vì lợi ích mà “bất chấp” hay “vô tình” đối đầu với một dân tộc có truyền thống chống giặc ngoại xâm quật cường, anh dũng “thà làm quỷ nước Nam chứ không thèm làm vương đất Bắc”, “thà hy sinh tất cả chứ nhất định không chịu mất nước, không chịu làm nô lệ”.
Vậy nên chúng ta đã thành công “đem đại nghĩa để thắng hung tàn”, Nói như cụ Nguyễn Trãi:
Tuy mạnh yếu có lúc khác nhau, song hào kiệt đời nào cũng có. Việt Nam chúng ta có thể nghèo, nhưng dân tộc này chưa bao giờ hèn yếu. Vậy nên, chúng ta thà “đốt cả dãy Trường Sơn cũng quyết giành được độc lập” như lời hiệu triệu non sông của Hồ Chủ tịch vĩ đại.
Và thế là suốt 30 năm trường chinh gian khổ, những người Bộ đội Cụ Hồ kiên cường đã hành quân hàng chục km trong đêm tối chỉ bằng sức của một bát cơm, đã sẵn sàng cống hiến cả đời người chỉ bằng vào niềm tin tất thắng. Bao nhiêu máu xương đã đổ, thật nhiều nước mắt đã rơi. Ngàn người đã ngã xuống và triệu người lại tiếp tục vùng lên, tất cả chỉ để cho chúng ta có được cuộc sống tự do, hòa bình và phát triển...
"Có người lính
Mùa thu ấy ra đi từ mái tranh nghèo
Có người lính
Mùa xuân ấy ra đi từ đó không về
Dòng tên anh khắc vào đá núi
Mây ngàn hóa bóng cây che
Chiều biên cương trắng trời sương núi
Mẹ già mỏi mắt nhìn theo
Việt Nam ơi! Việt Nam!
Núi cao như tình mẹ, bốn mùa tóc bạc nỗi thương con
Việt Nam ơi! Việt Nam!
Ngọn núi nơi anh ngã xuống
Rực cháy lên màu hoa đỏ phía rừng xa
Rực cháy lên màu hoa đỏ trước hoàng hôn."
Trận chiến năm xưa đã kết thúc từ lâu, những thế hệ Việt Nam sinh ra từ sau thời khắc đó cũng đã trở thành lứa trung niên, cũng như không thể đếm hết những người lính đã hóa thân vào đất đai, cây cỏ, núi sông của Tổ quốc chúng ta...
Đất nước Việt Nam giờ đã thanh bình, không còn những cảnh chia li, không còn những giọt nước mắt đau thương... Nhưng ở phía chân trời xa ấy, “màu hoa đỏ” vẫn ngời lên như màu của lửa để nhắc nhớ thế hệ mai sau hiểu hơn về giá trị của bình yên hôm nay.
Nhớ, không phải là để nuôi dưỡng lòng hận thù, nhớ để trân trọng quá khứ, để mai này chúng ta có thể tha thứ chứ không được phép lãng quên.
Hòa bình độc lập mà có dễ thế, thì hàng triệu anh linh đã hi sinh trong 9 năm đánh Pháp, và 20 năm đánh Mỹ và tay sai là trò đùa hay sao? Hòa bình độc lập mà dễ thế, thì những câu chuyện về một thế hệ “gan vàng dạ ngọc”, sẵn sàng hy sinh tất cả để trả về non sông một dải gấm hoa là bịa đặt hay sao?
Nhưng liệu lớp trẻ bây giờ, có phải ai cũng đều biết nhớ về công ơn của họ. Không, xã hội này luôn có những đứa trẻ ích kỷ và vô ơn, chúng hoàn toàn không biết nhớ. Rồi một mai những cựu chiến binh cuối cùng ấy trở về đất mẹ, người ta sẽ nhìn nhận về cuộc chiến năm xưa thế nào đây? Liệu còn mấy ai biết nhớ về “màu hoa đỏ” với ký ức một thời rực lửa của dân tộc, những câu chuyện về lòng hi sinh, về sự quả cảm của tuổi trẻ, và cả sự mất mát chia ly.
Nên nhớ rằng, hòa bình độc lập có được ngày hôm nay đã được đánh đổi bằng biết bao máu xương của thế hệ cha anh đi trước, lớp cháu con phải biết trân trọng để cố mà giữ gìn. Như lời của anh hùng LLVT, liệt sỹ Vũ Xuân: “Tôi chỉ mong một câu nói mãi vang bên tai thế hệ mai sau là: đừng làm hoen ố máu của những người đi trước”.
Đạo sĩ

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

XU HƯỚNG NGƯỢC VÀ SỰ THAY ĐỔI CÁC NHÌN NHẬN VỀ VIỆT NAM

  Cách đây hơn 45 năm, khi chiến dịch Hồ Chí Minh nổ ra, trước sự tuyên truyền của truyền thông phương Tây và ngụy quyền Sài Gòn về các cuộc "tắm máu", "sự tàn ác của chế độ cộng sản",... hàng vạn người dân miền Nam đã chạy trốn khỏi miền Nam. Thậm chí, sau khi cuộc chiến kết thúc, hàng nghìn người khác cũng tìm kiếm con đường chạy trốn khỏi quê hương, tạo nên nạn "thuyền nhân" mà báo chí phương Tây thường nhắc tới như minh chứng về sự "tàn ác của chế độ cộng sản" nhằm tạo nên cái nhìn sai lệch về Việt Nam trong con mắt bạn bè quốc tế. 40 năm sau, một điều trái ngược mà báo đài, thậm chí, những trang chống đối như BBC, RFA phải thừa nhận, đó là một xu hướng ngược lại. Hàng loạt Việt kiều đang sống ở Mỹ, Canada, Châu Âu, thuộc thế hệ F1, F2...

LIỆU BẦU CỬ Ở VIỆT NAM CÓ THIẾU DÂN CHỦ

  Càng gần đến ngày bầu cử, chiếc loa rè của Việt Tân hay các tổ chức phản động khác được bật hết công suất, kêu gọi người dân Việt Nam không đi bầu cử, cho rằng cuộc bầu cử là không dân chủ. Lý do được đưa ra nào là, "quá trình hiệp thương phải qua 3 lần duyệt xét của Mặt Trận Tổ Quốc. Bất cứ ai có quan điểm không được Đảng Cộng Sản chấp nhận sẽ không có cơ hội vượt qua vòng loại", rồi "Đa số các Đại biểu là quan chức nhà nước, họ vào Quốc hội là “nhiệm vụ chính trị” do Đảng giao phó, hoặc xem đó là lợi thế để bước lên những nấc thang quyền lực cao hơn, do vậy họ không quan tâm quyền lợi của nhân dân,...". Có lẽ, do ở hải ngoại quá lâu, lại nhìn nhận về Việt Nam cái nhìn đầy tiêu cực, nên Việt Tân không nắm được hoặc cố tình phủ nhận tính dân ...

PHA HỖ TRỢ ĐI VÀO LÒNG ĐẤT CỦA VIỆT TÂN VỚI ỨNG VIÊN ĐBQH LƯƠNG THẾ HUY

  Trong khi cử tri Hà Nội đang rất quan tâm tới những bất thường liên quan đến ứng viên Đại biểu Quốc hội Lương Thế Huy thì mới đây, trang phản động Việt Tân lại có bài viết theo hướng ủng hộ đối với ứng viên tự ứng cử này. Sợ cử tri Hà Nội "hiểu nhầm" ứng viên này, Việt Tân đã đăng tin "Xuất hiện trò bẩn nhằm bôi nhọ người tự ứng cử đại biểu Quốc hội", trong đó, đưa ra nhận định "xuất hiện một số nick ảo vào các nhóm của khu vực Thanh Trì nói xấu, bôi nhọ sai sự thật về ứng cử viên Lương Thế Huy" từ đó "kêu gọi mọi người hãy bỏ phiếu cho ông Lương Thế Huy". Nhưng RIP Huy, tưởng được hỗ trợ, ai dè lại bị đâm sau lưng ước mơ làm Đại biểu Quốc hội của anh ta. Bởi lẽ, ai cũng biết, Việt Tân là một tổ chức khủng bố, chuyên lợi d...