Từ lâu các nhà đấu tranh rân chủ đã trở thành một hiện tượng rất nổi trên mạng xã hội, với mác đấu tranh nhưng thực chất lại là viết các bài viết câu like câu view để kiếm khách, ăn tiền nhờ những bài viết chống phá.
Nhà đấu tranh dân chủ 'kiêm' nhà kinh doanh online đủ để thấy đây cũng chính là 'một kênh' tạo ra tiền cho các nhà đấu tranh dân không chỉ từ tiền thu lời từ bán sản phẩm mà còn 'bán được giá cao' và không hề phải mất phí, thuế cho Nhà nước. Phong trào này, rộ lên những năm trước và nay cái trò kinh doanh online của các nhà đấu tranh dân chủ cũng 'bớt dần' vì chính sự 'lừa đảo' và chiêu trò đã 'quá nhàm' nên cũng không còn được mấy 'khách sộp' như thời gian đầu.
Huỳnh Long và Trương Châu Hữu Danh 'quá nổi tiếng' trên mạng xã hội không chỉ một kẻ là tội phạm lừa đảo, một kẻ là nhà báo bị thu thẻ mà 'diễn trò' thuộc đỉnh cao. Cái trò diễn của hai nhân vật này thông qua một vở kịch là đấu tranh chống tiêu cực để một mặt hạ bệ, xúc phạm, triệt hạ các nhân, tổ chức nhưng mặt khác tạo dựng uy tín, thương hiệu, vỏ bọc trên không gian mạng để kiếm tiền từ uy tín này. Uy tín, thương hiệu được đo bằng sự 'run sợ của cá nhân, tổ chức bị tấn công' và số lượng tương tác trên trang mạng xã hội theo đó 'kiếm tiền' bằng đủ chiêu trò.
Hành vi kiếm tiền từ hoạt động này liệu có 'xứng đáng' ? Chúng tôi chưa bàn đến việc hợp pháp hay không hợp pháp bởi hiện pháp luật vẫn chưa có quy định rõ ràng, thậm chí còn bỏ ngỏ nhưng trò bẩn đằng sau vỏ bọc 'thánh thiện' thì không thể không lên án. Họ vẫn tự vỗ ngực cho rằng mình thánh thiện nhưng sao phải sử dụng 'tiểu xảo', nhất là bất chấp để nổi tiếng bằng cách hạ bệ, xúc phạm, thậm chí tung tin giả... để tạo dựng 'uy tín, thương hiệu' trên không gian mạng. Mặt khác, họ bất nhân ở chỗ không quan tâm đến 'chất lượng' sản phẩm họ 'quảng cáo' và điều này chính người tiêu dùng sẽ phải gánh chịu hậu quả khi tiền mất, tật mạng. Bởi, nếu một tờ báo chính thống viết bài quảng cáo họ phải có trách nhiệm kiểm tra, kiểm định, kiểm soát nhất định còn ngược lại, đối với các nhà đấu tranh dân chủ thì họ 'bất chấp' không quan tâm đến 'chất lượng' sản phẩm họ 'quảng bá' thế nào mà chỉ quan tâm đến việc 'họ nhận được bao nhiêu tiền'. Đó là cái vô lương tâm, vô đạo lý của những kẻ mang danh đấu tranh dân chủ, đấu tranh chống tiêu cực 'kiếm tiền bằng mọi giá'.
Nhận xét
Đăng nhận xét